Chương 14: Gia tộc Vampire
Chap 14.8: Tình yêu của một chàng trai lớn như thế nào.?
“ Tiêu rồi.”
Đó là ý nghĩ của Enji lúc này.
Gần đây, cô luôn cảm nhận được có thứ gì đó không ổn lắm ở Charles, nhưn vẫn kiên quyết phủ nhận cái ý nghĩ điên rồ đó. Nhưng là cô kiên quyết phủ nhận, nhưng người ta có muốn thế đâu.
“ Muốn khóc quá.”.
Là ý nghĩ khi cô nhìn vào ánh mắt tràn đầy tình cảm của anh chàng điển trai trước mặt. Phải biết tình cảnh trước mắt cô bây giờ gian nan thế nào chứ. Cô còn chưa giải quyết triệt để với Saka mà. Hai anh em nhà Valois này, mặc dù tên anh thì đểu hơn một chút, nhưng tên em thì chắc chắn cũng không kém đâu. Cô phải cư xử cẩn thận, nếu không, tại hoạ sẽ giáng xuống rất thảm khốc cho mà xem.
Cô suy nghĩ rất lâu, muốn tránh đi, nhưng mà…nhưng mà… cái ánh mắt kia vẫn tiếp tục nhìn cô…
“ Charles. Cậu nói thích là thích như thế nào.?. Nếu nói thích thì tôi thích nhiều người lắm, ông Langdon này, cô Elik, cô Marie, Hunxter, Sky….Anh Jin, Lau và Lee tôi cũng thích. Đại Lão thì tôi yêu rất nhiều, ngoài ra còn ông Ferb, ông ấy là một nhà toán học nổi tiếng, chắc cậu cũng biết, tôi quen trong một lần đến Mĩ…”. Enji mở miệng nói, bắt đầu liên kê vô số tên tuổi cô có thể nhớ. Nhưng trong mấy người đó lại không có Saka.
“ Như Saka ấy.”. Charles khó khăn ngắt lời cô.
“ Xin lỗi..”. Cô nói. “ Không giống nhau. Nhưng đối với tôi, cậu là một người bạn tuyệt vời mà. Cậu đáng quý hơn Saka nhiều. Thật đấy.”.
Ánh mắt Charles tối đen ngay lập tức, tai anh không chấp nhận một lời nói an ủi nào của cô cả. Trên khuôn mặt hiện lên vẻ bực bội và suy nghĩ sâu xa. Rồi bất thình lình, anh nắm chặt lấy bàn tay cô, hỏi cô rất nghiêm túc:
“ Cậu nói đi. Tôi phải làm thế nào để cậu thích tôi. Không, không..thích là quá đơn giản, mà làm thế nào để cậu yêu tôi.?.”
“ Tôi không biết.”. Enji bị anh doạ cho suýt thì nhảy dựng lên , đáp lại thật nhanh như một cái máy.
“ Ừm..cũng đúng. Không sao, tôi sẽ tự nghĩ cách.”. Charles nghe cô đáp, chẳng những buồn bực gì đó, trái lại còn gật đầu đồng tình. Sau đó lầm bầm: “ Giết Saka được không nhỉ.?. Chà..việc này hơi khó, nhưng cũng không phải là không được, nếu tôi bất ngờ ra tay, anh ấy cũng không thể tránh. Hoặc tạm thời nhốt cậu vào đâu đó…yên tâm, tôi sẽ đối xử với cậu rất tốt. Nhưng cách này có lẽ tỉ lệ thành công không được cao lắm. Thôi miên thì có được không nhỉ….”.
Liền một lúc, anh chàng này nói ra bao nhiêu là những cách cổ quái, mỗi cách nói ra đều khiến Enji thực sự muốn bật khóc.
“ Cái gì thế này.?. Đã nói tử tế với cậu ta như thế rồi, vậy mà tên ngốc này sao vẫn cố chấp như vậy.?. Biến thái, đúng là biến thái mà. Cái bộ mặt tử tế của cậu ta đi đâu rồi không biết.?. Thế mà dám nói mình tốt hơn Saka. ….À. Cũng là tốt hơn thật. Nếu ông anh thì đã thực hiện luôn rồi.”
Cảm thấy không thể tiếp tục để người này nghĩ thêm cái cách gì cổ quái để thể hiện tình yêu với cô hơn nữa. Enji huơ huơ tay trước mặt Charles, nói:
“ Charles. Cậu đừng thế mà. Làm bạn tốt có gì không được.?.”
“ Không…”. Charles cự tuyệt ngay tức khắc. “ Enji, đừng ngăn cản tôi. Tôi thích cậu còn trước cả Saka nữa, thế nhưng anh ấy lại ngăn cản tôi. Nếu không sự việc hôm nay đã khác rồi. À. Tất nhiên là tôi cũng không hối hận vì đã không tấn công cậu trước. Bây giờ tấn công cũng đâu muộn, phải không.?. Nói trước, cậu không đồng ý cũng không sao, tôi sẽ kiên trì đến khi cậu đồng ý thì thôi. Kể cả sau này, khi cậu đã rất yêu Saka, hay khi cậu đã lấy anh ấy và sinh con, tôi cũng không từ bỏ đâu. Nhất quyết không từ bỏ.”.
Nói một hồi rất quyết liệt…nói xong ngay lập tức đứng dậy, rời đi luôn để không cho cô nói một câu nào. Mà cũng không đi thẳng luôn, anh chàng này đi được vài bước liền quay người lại, nhìn thẳng vào cô nói:
“ Cậu phải nhớ đấy.”.
Quay người lại..bước một bước…lại quay người lại:
“ Mà tôi lớn hơn cậu hai tuổi đấy.”.
Bây giờ mới chính thức rời đi.
(Bạn này hài nhỉ.)
…
Enji ngồi đần ra trong tuyết trắng, ngẫm lại thật kĩ mọi chuyện vừa xảy ra. Khuôn mặt cô tối sầm…cô từ từ đứng dậy…lấy một hơi dài…hét vào thinh không:
“ Anh em nhà các người…biến thái…biến thái…biến thái…”.
Hét xong bực tức bỏ về.
Mà cũng không bỏ đi luôn, đi được mấy bước lại phải quay lại lấy cái gối.